Ngon lành... ắt hẳn cỡ đôi chai
Chẳng lẽ ngồi xem cũng thấy hài
Gắng thử xơi liền dăm phát cái
Lên gồng nốc được mỗi vài quai
Kêu trời khóc khổ do đà vãi
Gọi bố than rầu bởi đã sai
Chót lỡ phàm ăn đành cố phải
Thân làm ráng chịu, trách gì ai?
(Vịnh bát cháo chai)