Có thể giờ nên tạm biệt rồi
Quay đầu trở bến rẽ dòng trôi
Âm thầm bước thuận xuôi chiều lối
Lặng lẽ đường quen dọc hướng đồi
Những tháng du ca dường quá vội
Bao ngày lãng tử quyết rằng thôi
Con thuyền chính đạo tìm nơi nổi
Chẳng thích mai sau mãi ngụp trồi!
(p/s: tạm xa trang thơ rất yêu & nhớ một thời gian)