Đời vui hạnh phúc cớ sao buồn?
Vợ đẹp con hiền, bạc cứ tuôn
Cập bến trò ngoan hằng nhớ cội
Về quê giáo giỏi chẳng quên nguồn
Hào quang dựng nước Người đưa lối
Ánh sáng soi đường Bác đúc khuôn
Tháng rộng ngày dài cây trĩu quả
Thơ cùng bạn hữu vịnh ngâm luôn
Họa bào Luân Hồi của Cao Anh Thi