Đông về trước ngõ gọi nàng mây
Lặng lẽ buồn vương phủ kín đầy
Những hạt mù giăng hòa bến trải
Đôi bờ sóng chạy thả hồn vây
Trời đang hạ thấp ôm thuyền giữ
Biển ngỡ dần cao tựa núi gầy
Cánh cổng thu mùa thôi rộn rã
Âm thầm tuyết bạc đã vào đây.
(Ngũ độ thanh)