Sầu ai nắng ngã phủ lưng chiều
Nghĩ ngợi bao ngày hỏi dám iêu
Gửi những lời thương còn ngại thiếu
Cầm non tiếng giận đã e nhiều
Cơn buồn giã nhớ âm thầm biểu
Lỗi đạo vờ quên cứng cỏi liều
Bởi số tình duyên nào dễ liệu
Thôi đành lãnh nhận kiếp đời liêu
Họa bài Mộng Chiều Thu của tg Trần Mạnh Đan