Sống ở hồng trần liệu có lâu?!
Mà sao giữ mãi khối u sầu
Bao phen đắm đuối đời mơ mộng
Mấy bận chìm vào cuộc bể dâu
Lận đận nào hay tình trắc trở
Lơ ngơ chẳng rõ nghĩa nông sâu
Hoài trông ánh nguyệt hôm rằm đến
Xóa vợi hồn này những đớn đau.
Đời người sống được hỏi bao lâu?
Tận hưởng ôm chi mãi mối sầu
Sáng ngửi mùi thơm gà nấu rượu
Chiều nhìn vị ngọt thỏ hầm…dâu
Ra đường mũ kết, quần…loe rộng
Xuống phố đầm ren, áo……hở sâu
Lạc thú nhân gian rày …biết cả
Âm ti có xuống cũng không rầu
Đúng đó dù buồn sống chẳng lâu
Cho nên nhiễu sự chỉ thêm sầu
Chiều chiều uống một ly sinh tố
Tối tối ăn mười muỗng mứt dâu
Nhí nhảnh đong đưa như trái táo
Dịu dàng ngúng nguẩy tựa con sâu
Mười chiêu đỏng đảnh em nhuần hết
Chỉ sợ ngày sau … chẳng kịp rầu!
Cái phút xa lìa sẽ chẳng lâu
Nhắn ai hãy bỏ những u sầu
Tay bền cuốc xới trồng ngô, đậu
Gối khỏe leo trèo chọc ổi, dâu
Chốn ấy thiên đường thì quá hẹp
Nơi này địa phủ lại chưa sâu
Còn bao tuổi nữa chào dương thế
Phải thật vui tươi lánh khỏi rầu.
Phương Nguyên
16:46 - 20/05/2014
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ