Làm thơ xúc cảm rất bình thường…
Há thỏa đơn hàng, viết tấu chương?
Tục tử gieo vần đâu đã sượng?
Danh nhân nhả chữ chắc không ương?
“Văn như Siêu, Quát vô tiền Hán,
Thi đáo Tùng, Tuy thất thịnh Đường!” (*)
Có được bao người ve vãn thưởng?
Sao còn dán mác “Chúa” cùng “Vương”!!!
Học hỏi người xưa ấy lẽ thường
Văn tài chữ tốt luận trình chương
Ai gièm bỏ mặc thôi đừng bướng
Kẻ chọc đâu màng tránh vỡ ương
Giải nghĩa gieo vần theo mọi hướng
Bày tâm gửi ý tạo muôn đường
Danh lừng Quát nổi, Siêu nào lượng
Hiểu rõ Tuy, Tùng xứng bậc vương.
Sống giữa trần gian ủ mộng thường
Chưa từng biết đến nghiệp văn chương
Dân cày nẩy ý xem còn sượng
Thợ cấy khai vần thấy vẫn ương
Bởi não mơ màng con chữ hán
Vì tim rạo rực khoản thơ đường
Người khen giả bộ dăm lời thưởng
Khiến dạ đong đầy những vấn vương