Bạn thả tâm hồn mỗi tiết Xuân
Ngàn hoa tỏa rộng ánh trăng ngần
Là đâu trắng nụ trong vườn cảnh
Phải vậy xanh màu giữa bước chân (*)
Lữ khách tìm mua làm kỷ niệm
Người ta muốn giữ để ngăn phần
Thường niên nhắc lại bài thơ cũ
Vẫn đẹp duyên tình trải sắc Xuân./.
(Ngũ độ thanh)
(*)Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc,
Em lấy chồng anh tiếc lắm thay
Em lấy chồng anh tiếc lắm thay