Trời nghiêng nắng xoã ở chân đồi
Những thuở trêu đùa gọi ý ôi!
Ruộng lúa vàng rôm phè phỡn trải
Bờ đê tím nhạt ngẩn ngơ bồi
Thời thơ bỗng chốc còn khơi đọng
Cuộc sống bao chiều vẫn bỏ trôi
Bắt được niềm yêu từ buổi cũ
Nơi lòng rộn rã nhớ hoài thôi
Song Tử
00:46 - 07/06/2014