Trần gian kiếp sống tựa chôn vùi
Ngụp lặn bao lần ước được vui
Biển bắc mênh mông ngàn dặm khổ
Trời đông nghiệt ngã vạn đêm ngùi
Nhìn con sóng thủy triều lên xuống
Mộng cuộc giang hồ cảnh thoái lui
Những mảnh đời kia là cát bụi
Hồn hoang chẳng thể có thơm bùi
Thơ họa