Trở gió Đông tràn lạnh lẽo ghê
Chiều khuya phảng phất rộn câu thề
Âm thầm trải dạ mong thuyền bến
Lặng lẽ mơ Người nhớ cảnh quê
Vẫn biết thương rồi ngơ ngẩn gợi
Hoài trông đợi mãi thiết tha về
Bao ngày dệt chữ tưng bừng khởi
Ước buổi Xuân hồng nhẹ nhõm mê.
Chiều khuya phảng phất rộn câu thề
Âm thầm trải dạ mong thuyền bến
Lặng lẽ mơ Người nhớ cảnh quê
Vẫn biết thương rồi ngơ ngẩn gợi
Hoài trông đợi mãi thiết tha về
Bao ngày dệt chữ tưng bừng khởi
Ước buổi Xuân hồng nhẹ nhõm mê.