Lòng đầy đạo hạnh bớt chi li
Cứu vớt muôn dân chẳng thể rì
Lững thững trăng soi mòn mỏi nghỉ
Rì rào suối hát ngẩn ngơ đi
Qua sông tuyệt diệu người bền chí
Tới bến thanh tao kẻ thảo vì
Mặn nhạt chua cay càng ngẫm nghĩ
Đời này phải bỏ thói sân si
(Lhtnv, Song thanh, Bvđâ)