Cái thuở âm thầm lệ đẫm môi
Tình duyên đã lẳng lặng xa rồi
Bây giờ chẳng sợ đêm mờ gối
Bữa ấy không ngờ cảnh lạt vôi
Nẻo nghĩa ai mà chia vạn mối
Đường ân kẻ lại ngẫm bao hồi
Thương thì vẫn ủ xin đừng hối
Hỏi có yêu người sẽ được thôi
Tình duyên đã lẳng lặng xa rồi
Bây giờ chẳng sợ đêm mờ gối
Bữa ấy không ngờ cảnh lạt vôi
Nẻo nghĩa ai mà chia vạn mối
Đường ân kẻ lại ngẫm bao hồi
Thương thì vẫn ủ xin đừng hối
Hỏi có yêu người sẽ được thôi