Rộng hẹp nông sâu một bến đò
Mưa dầm gió bấc khỏi cần lo
Bờ cao núi rậm vui thì mó
Lạch hiểm hang ken khoái cứ mò
Lãng tử hào hoa say tỷ độ
Thiên đàng lịch lãm vút ngàn đô
Giàu sang phú quý càng thông tỏ
Hễ thấy chành ra chết cũng bò
Thơ vui