(Nđt, ltvt, ntvv)
Dẫu biết mình hơn nửa cuộc đời
Con thuyền khát vọng vẫn ngoài khơi
Hờn mây tối phận không hề đổi
Trách nguyệt mờ duyên cũng chẳng dời
Để mỗi Thu về xem lá rụng
Thêm từng Hạ tiễn ngắm cành rơi
Thời gian đã trải cùng sương gió
Lặng lẽ chiều buông tả mấy lời.
Con thuyền khát vọng vẫn ngoài khơi
Hờn mây tối phận không hề đổi
Trách nguyệt mờ duyên cũng chẳng dời
Để mỗi Thu về xem lá rụng
Thêm từng Hạ tiễn ngắm cành rơi
Thời gian đã trải cùng sương gió
Lặng lẽ chiều buông tả mấy lời.