Lhtnv. Nđt
Giận dỗi vui buồn ngắm cảnh nơi
Tầng mây vẫn cuộn ráng lưng trời
Thương nồng một thuở người duyên nhắc
Nhớ đẫm bao ngày kẻ mộng rơi
Mỗi tiếng yêu thầm luôn hẳn đọng
Vài hôm đợi thẳm có đâu rời
Tim sầu cứ gửi vương lần cũ
Bởi lá xa cành đã rụng vơi
Tầng mây vẫn cuộn ráng lưng trời
Thương nồng một thuở người duyên nhắc
Nhớ đẫm bao ngày kẻ mộng rơi
Mỗi tiếng yêu thầm luôn hẳn đọng
Vài hôm đợi thẳm có đâu rời
Tim sầu cứ gửi vương lần cũ
Bởi lá xa cành đã rụng vơi
Bởi lá xa cành đã rụng vơi
Tình say chốn nọ kẻo chăng rời
Cho ngàn gió thổi mi nhìn quyện
Dẫu vạn ân chìm buổi ngóng rơi
Chợt thấy ai nào đây nẻo ngõ
Hoài trông họ ấy chỉ ngang trời
Thôi đành mặc hết đầu không ngoảnh
Trách tại chi lòng kể rẽ nơi
Tình say chốn nọ kẻo chăng rời
Cho ngàn gió thổi mi nhìn quyện
Dẫu vạn ân chìm buổi ngóng rơi
Chợt thấy ai nào đây nẻo ngõ
Hoài trông họ ấy chỉ ngang trời
Thôi đành mặc hết đầu không ngoảnh
Trách tại chi lòng kể rẽ nơi