Kỷ niệm xưa giờ khẽ cuốn trôi
Thềm hiên vạt nắng đổ lên rồi
Hoa tàn mấy độ mùa xanh quả
Ráng lủi bao chiều lệ đẫm môi
Vẫn nhớ thây người ươm bản địa
Còn thương áo trận rải chân đồi
Khi từng bạn cũ đang dần khuất
Thực tiễn như màu trắng tẻ vôi
Thềm hiên vạt nắng đổ lên rồi
Hoa tàn mấy độ mùa xanh quả
Ráng lủi bao chiều lệ đẫm môi
Vẫn nhớ thây người ươm bản địa
Còn thương áo trận rải chân đồi
Khi từng bạn cũ đang dần khuất
Thực tiễn như màu trắng tẻ vôi