Nđt
Tại chút hương tình mãi ủ thơ
Chiều đem gió thoảng trộn sương mờ
Trong lời đắm nọ hoài thương nở
Giữa mộng say từng chẳng dám mơ
Bởi mắt vừa trông vì phận lỡ
Mà tim chợt úa nữa duyên ngờ
Sao người nhớ để làm chi nợ
Cũng rối như luồn cuộn chỉ tơ
Chiều đem gió thoảng trộn sương mờ
Trong lời đắm nọ hoài thương nở
Giữa mộng say từng chẳng dám mơ
Bởi mắt vừa trông vì phận lỡ
Mà tim chợt úa nữa duyên ngờ
Sao người nhớ để làm chi nợ
Cũng rối như luồn cuộn chỉ tơ