Xuân về quạnh quẽ tiết vào đông
Nỗi nhớ hờn duyên nhạt tuổi hồng
Buốt cả dòng thơ từng bữa đợi
Đau đầy kỷ niệm mỗi ngày trông
Hồn nghe rộn rã hoài xoay ấm
Dạ tủi triền miên mãi xoáy nồng
Bởi nhẽ buồng tim giờ lại trống
Nên chừ mệt mỏi nghĩ buồn không
Nỗi nhớ hờn duyên nhạt tuổi hồng
Buốt cả dòng thơ từng bữa đợi
Đau đầy kỷ niệm mỗi ngày trông
Hồn nghe rộn rã hoài xoay ấm
Dạ tủi triền miên mãi xoáy nồng
Bởi nhẽ buồng tim giờ lại trống
Nên chừ mệt mỏi nghĩ buồn không