Sương về quạnh buốt não nùng đêm
Nghẹn đắng tình xưa tuổi lão mềm
Cảnh vắng chàng ơi hồn nỗi lạnh
Thơ buồn Bậu hỡi nẻo nào êm
Sầu vương mắt lệ chan từng buổi
Trĩu rớt bàn tay cuộn cả thềm
Tiếc mộng càng đau đành phải tiễn
Bây chừ đóng cửa ngỡ ngàng nêm
Nghẹn đắng tình xưa tuổi lão mềm
Cảnh vắng chàng ơi hồn nỗi lạnh
Thơ buồn Bậu hỡi nẻo nào êm
Sầu vương mắt lệ chan từng buổi
Trĩu rớt bàn tay cuộn cả thềm
Tiếc mộng càng đau đành phải tiễn
Bây chừ đóng cửa ngỡ ngàng nêm