Trăng lơ lửng chiếu giữa mây trời
Trăng gợi khung buồn lạnh lẽo ơi
Trăng hướng đầu non lòng rối loạn
Trăng gieo đáy mắt ruột tơi bời
Trăng sầu cảnh khó còn xa tận
Trăng tủi quê nghèo đã cách nơi
Trăng rọi cô đơn thầm dỗ giấc
Trăng khuya ngẫm nghĩ lắm tình đời
Thủ nhất thanh