Nđt. Gcđ . Bvđa
Cũng bởi ngày xưa úa nụ hồng
Nên buồn để mặc gió mùa đông
Tình say ngập tiếng yêu còn bổng
Phận ủ trào tim ái vẫn nồng
Thắm buổi hương tràn/ duyên chợt rỗng
Môi hoài mọng đỏ bóng chiều trông
Vì ai lỡ khiến lòng xao động
Ngỡ lại thầm đau chẳng bước đồng
Nên buồn để mặc gió mùa đông
Tình say ngập tiếng yêu còn bổng
Phận ủ trào tim ái vẫn nồng
Thắm buổi hương tràn/ duyên chợt rỗng
Môi hoài mọng đỏ bóng chiều trông
Vì ai lỡ khiến lòng xao động
Ngỡ lại thầm đau chẳng bước đồng