Sống giữa trần gian lắm nhọc nhằn
Đêm về chửa hết sự băn khoăn
Tin yêu hạnh phúc luôn trầy trật
Giận dỗi công danh quá muộn mằn
Cạnh khóe mi sâu vài nếp rãnh
Trên vầng trán đậm những đường nhăn
Dầu khô ngọn lửa đèn hiu hắt
Khói quyện vào tim một vết hằn
(ntd-mltn 309)