Bóng lẻ hoàng hôn tím rã rời
Thu về lá trúc khẽ khàng rơi
Trông xa mắt đẫm lòng nhoi nhói
Mím chặt môi khô dạ rã rời
Nắng ấm chung tình soi vạn nẻo
Thuyền hồng bạc nghĩa rẽ đôi nơi
Đau thương kẻ ở sầu cô quạnh
Tiếng nấc thê lương cổ nghẹn lời.
