Dương chiều đã ngả xuống triền đê
Thoảng thấy hình xưa bỗng hiện về
Nhớ buổi trăng buồn vương đẫy lệ
Quên ngày nguyệt tủi vướng đầy kê
Từng mong mãi thuở cha thường bế
Những thích luôn thời mẹ chẳng chê
Lại ngẫm thương sầu không muốn kể
Trong lòng tĩnh lặng trắng đường khê
Thoảng thấy hình xưa bỗng hiện về
Nhớ buổi trăng buồn vương đẫy lệ
Quên ngày nguyệt tủi vướng đầy kê
Từng mong mãi thuở cha thường bế
Những thích luôn thời mẹ chẳng chê
Lại ngẫm thương sầu không muốn kể
Trong lòng tĩnh lặng trắng đường khê
Nđt, ltvt, ntvv, bvđâ