Bao ngày đã lặng bóng nàng thơ
Chỉ thấy hình xưa những bụi mờ
Vẫn kiếm hương nồng đang bị dở
Luôn tìm sắc đượm mãi thành trơ
Còn kêu mấy thuở duyên tình nợ
Hết bảo dăm thời nghĩa phận nơ
Liệu hỏi rằng sao thường lỡ chớ
Bao ngày đã lặng bóng nàng thơ
Chỉ thấy hình xưa những bụi mờ
Vẫn kiếm hương nồng đang bị dở
Luôn tìm sắc đượm mãi thành trơ
Còn kêu mấy thuở duyên tình nợ
Hết bảo dăm thời nghĩa phận nơ
Liệu hỏi rằng sao thường lỡ chớ
Bao ngày đã lặng bóng nàng thơ