Bao nhiêu kỉ niệm đã xa rồi
Cõi tạm vô thường thác cuộn trôi
Gió nghiệp đìu hiu treo đỉnh núi
Mây duyên quạnh quẽ phủ lưng đồi
Mênh mang nắng nghĩa thương hồn loạn
Bát ngát mưa tình xót dạ côi
Một giọt hương thầm trân giữ mãi
Sầu trông cánh bướm đậu bên hồi.
buixuanphuong09
23:55 - 18/11/2020