(Ngũ độ thanh)
Em về lặng lẽ cuối hàng dương
Giữa buổi hoàng hôn vắng lạnh đường
Trĩu mảnh thân gầy cơn mộng vướng
Hoen dòng lệ nhỏ nỗi buồn vương
Người đi mắt đẫm mơ màng tưởng
Kẻ đến hồn ngây giục giã tường
Ái đã xa rồi đang phải gượng
Thầm yêu một bóng lỡ duyên hường
Giữa buổi hoàng hôn vắng lạnh đường
Trĩu mảnh thân gầy cơn mộng vướng
Hoen dòng lệ nhỏ nỗi buồn vương
Người đi mắt đẫm mơ màng tưởng
Kẻ đến hồn ngây giục giã tường
Ái đã xa rồi đang phải gượng
Thầm yêu một bóng lỡ duyên hường