Con thuyền bến khổ mãi còn neo
Cũng bởi hôn mê nghĩ sự nghèo
Cứ tưởng do trời duyên số định
Nào ngờ tại nghiệp phận tình theo
Canh đồng mỏi mắt ngân vào … thụt
Lội nước chồn chân bạc đến … vèo
Quả trổ vì nhân mình tạo tác
Lòng hiền chí thiện ác phăng teo!
Họa thơ Lương Tú VNTH