Biết nhỏ âm thầm đếm những canh
Yêu như nước chảy vội xa đành
Im lìm gác chạnh chờ cơn gió
Quạnh quẽ đêm buồn đợi bóng anh
Để tiếng hoài thương ngoài phố thị
Mà lời mãi nhớ giữa nhà tranh
Mưa tràn biệt khúc sầu chia mảnh
Bởi lỡ duyên kia mộng chẳng thành
Họa