Già nua trí nhão ý thêm nghèo
Thật khổ sao mà hoạ chữ eo
Tứ chạy tưng bừng khôn níu kéo
Vần đi tản mạn khó nâng trèo
Nhìn ra lối bước buồn chân vẹo
Ngoảnh lại đường về xót dạ meo
Muốn được tròn khuôn không để méo
An nhiên điếu thuốc ngậm phì phèo.
Hoạ thường