Đời em phận liễu núp bên tùng
Lặng lẽ mơ về hảo khán trung
Bởi giữa đường yêu toàn nhớ vụng
Mà trên nẻo mến cũng thương chùng
Tâm này lại tưởng thân cường lũng
Ý nọ chưa bồi nghĩa thiện chung
Nguyện thủ lòng trinh gìn ngã đúng
Thuyền quyên chỉ đợi khách anh hùng.
(Bát vận đồng âm)