Xuân về gặp lớp nói sao vơi
Kỷ niệm thời thơ khó tách rời
Cụng chén mừng vui ta với bạn
Nâng ly hội ngộ đất cùng trời
Nhìn ra khác biệt tâm người sáng
Nhận thấy thân quen nét mặt ngời
Bóng dáng trường xưa như trở lại
Hồn nhiên ký ức thật cao vời.
Nỗi nhớ quê nhà thật chẳng vơi
Làng xưa ấp ủ mãi không rời
Từng giây đã hẹn hồng sông núi
Những buổi đều mơ rạng đất trời
Nghĩa nặng bao ngày tâm tỏa sáng
Tình sâu mấy thuở dạ soi ngời
Dù đi vạn chốn lòng đâu nản
Gửi ý đời lưu rực rỡ vời.