Thu về đã gọi lá vàng rơi
Chực níu hoài nhưng vẫn cứ rời
Khóc buổi mưa sầu hoa sắp rụng
Than luồng gió tủi nhụy liền vơi
Tàn xanh giận nắng vương đầu cỏ
Đất bạc hờn mây phủ cuối trời
Trở lại vườn xưa buồn bã tiếc
Cây tàn mục nát rũ nhành lơi
Thu buồn để mặc lá sầu rơi
Dẫu biết lòng đau vẫn phải rời
Giữ mộng vô thường trong khắc khoải
Cho tình héo hắt giữa đầy vơi
Ươm nồng luyến ái tràn mi mắt
Dệt thắm tương tư phủ góc trời
Đã gửi yêu thương đầu ngọn gió
Thì dù sắp rụng cũng đành lơi
Lửa cháy thu sầu vỡ vụn rơi
Hàng cây lá rụng đã thưa rời
Làn mi thuở ấy như chờ đợi
Vạt ngõ bên này bởi nhớ vơi
Dẫu ủ môi tình / trao mộng với
Tìm trông ngóng / nữa khỏa hương trời
Lòng ai bỗng trách giờ đau vợi
Để gió bay về cuộn bữa lơi
HUONG TINH MUON
09:20 - 09/03/2021
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ