Chẳng biết người xa lại mãi sầu
Bao chiều muốn tỏ lỡ ngàn sâu
Mà duyên chửa thắm vàng đêm hạ
Bởi đạo còn tươi biếc ngõ cầu
Bỗng ngẩn ngơ hồn trông bến đậu
Như thờ thẫn dạ tủi dòng ngâu
Tâm rằng chối bỏ không thù hận
Mộng vẫn hằn in ủ mắt rầu
(NĐT)