Khắc khoải hình anh quạnh quẽ lòng
Cánh diều thủa ấy ngập triền sông
Niềm mong lặng lẽ tình sâu biển
Nỗi nhớ xôn xao mực tím dòng
Se sắt thuyền đi mơ mộng đợi
Âm thầm bến đứng nghẹn ngào trông
Nôn nao cảnh sắc còn như vẫn...
Quặn thắt trời xa vợ ngóng chồng
Họa thơ Gió Bụi