Bao ngày vẫn hỏi bạn mình ơi?
Ngõ lạnh buồn tênh chẳng thốt lời
Bởi phút giây sầu trên vạn cõi
Nên hồn phách lạc giữa ngàn khơi
Hờn duyên nghĩa bạc niềm mong mỏi
Tủi phận lòng đau xác rã rời
Bóng lẻ cô phòng em mãi đợi
Âm thầm khóc giận khổ nào vơi
(Ngũ Độ Thanh)