Bỗng xót ngày xưa tưởng lạ chừng
Trăng mờ lối mộng ở đồi lưng
Lời yêu đã tỏ mình do dự
Bóng đổ còn say nỗi ngập ngừng
Dẫu vậy quên rồi coi kẻ xấu
Cho dù bỏ mặc ớn người dưng
Hồn run sợ nghĩ đâu màng nói
Cảnh cũ sầu ơi lệ muốn bừng…
Trăng mờ lối mộng ở đồi lưng
Lời yêu đã tỏ mình do dự
Bóng đổ còn say nỗi ngập ngừng
Dẫu vậy quên rồi coi kẻ xấu
Cho dù bỏ mặc ớn người dưng
Hồn run sợ nghĩ đâu màng nói
Cảnh cũ sầu ơi lệ muốn bừng…