Tình mình chẳng vẹn bởi do đâu?
Đã khiến hai ta phải nhuốm sầu
Đất mẹ phân ly… chia cắt lối
Quê nhà chiến cuộc… đứt duyên cau
Vương hoài chỉ chuốc buồn tâm dạ
Tiếc nuối chi khi bạc mái đầu
Ký ức êm đềm xưa giữ lại
Cho ngày xế bóng ấm lòng nhau.
HỌA MUỘN CÙNG THI HỮU NGUYỄN NGỌC MỸ