Yêu đời mãi đắm bởi nàng thơ
Chữ quyến vần khơi thả mộng chờ
Ngõ cuối dầu không vầng nguyệt tỏ
Đường bên đã có giọt sương mờ
Nhìn mây khởi tứ gieo lời nhạc
Lãm cảnh buông hồn cuộn phách tơ
Vẫn biết bao ngày nghiêng ngả đợi
Nơi này hẳn buộc hóa mình ngơ
(Ngũ độ thanh