(Nđt)
Con thuyền rẽ sóng gợi niềm thương
Viễn xứ người đi vạn nẻo đường
Những buổi u sầu trông ánh nguyệt
Bao ngày trắc trở gọi vầng dương
Vì duyên chẳng đượm hờn môi thắm
Bởi nghĩa đà phai giận má hường
Bến cũ đò xưa nhiều kỷ niệm
Êm đềm một thuở vẫn hoài vương
Viễn xứ người đi vạn nẻo đường
Những buổi u sầu trông ánh nguyệt
Bao ngày trắc trở gọi vầng dương
Vì duyên chẳng đượm hờn môi thắm
Bởi nghĩa đà phai giận má hường
Bến cũ đò xưa nhiều kỷ niệm
Êm đềm một thuở vẫn hoài vương