Về khuya khẽ động gió lay mành
Tịnh đã lâu rồi thoảng đếm canh
Vẫn trở trăn hoài mơ khó đạt
Còn ray rứt mãi mộng khôn thành
Thơ dần nhạt hướng lời thô thiển
Ý giẫm trơ bề chuyện quẩn quanh
Điểm khúc ân tình chăm vẹn nghĩa
Hằng mong tuổi lão được an lành.
Tịnh đã lâu rồi thoảng đếm canh
Vẫn trở trăn hoài mơ khó đạt
Còn ray rứt mãi mộng khôn thành
Thơ dần nhạt hướng lời thô thiển
Ý giẫm trơ bề chuyện quẩn quanh
Điểm khúc ân tình chăm vẹn nghĩa
Hằng mong tuổi lão được an lành.