Tím nhạt vầng mây ẩn góc trời
Chiều còn sót lại nắng vàng rơi
Hồng vươn thắm sắc yêu kiều thưởng
Cúc trổ ngời hương nhã nhặn mời
Mộng cũ giăng mờ chìm biển nhớ
Cung sầu chảy kín dậy nguồn khơi
Từng thu gọi vẫy hồn sương khói
Để chút niềm riêng chất mảnh đời
Họa