Đêm về lạnh lẽo bởi phòng đơn
Vỡ nát buồng tim mộng đổ hờn
Bữa sớm âm thầm ôm cửa hận
Trưa chiều lặng lẽ ngó nhà bơn
Rồi than phận rẻ lòng luôn cấn
Cứ ruổi mình sao dạ mãi sờn
Vẫn đứng ê chề bên ngạch cẩn
Hoa già nhụy héo chả còn trơn
Vỡ nát buồng tim mộng đổ hờn
Bữa sớm âm thầm ôm cửa hận
Trưa chiều lặng lẽ ngó nhà bơn
Rồi than phận rẻ lòng luôn cấn
Cứ ruổi mình sao dạ mãi sờn
Vẫn đứng ê chề bên ngạch cẩn
Hoa già nhụy héo chả còn trơn