Một khối hư vô dựng mép đường
Đâu hề sợ hãi, thói phong sương
Người qua ngẫm phận sinh từ đất
Kẻ lại khen hồn tỏa ánh dương
Mặc gió mưa dồn tâm chẳng đổi
Dù trăng bóng hạ dạ luôn thường
Khi dòng lệ, quẩn quanh hồn đá
Lúc sỏi âm thầm rọi kỷ cương
Đào Tùng Anh
00:25 - 24/11/2021