NGƯỜI đã rời xa dáng ảo mờ
ĐI cùng giấc mộng tủi niềm mơ
MỘT chiều gió lạnh tràn mong nhớ
NỬA mảnh trăng cong đứng đợi chờ
HỒN chạnh thương thầm câu nghĩa ái
TÔI đành khép chặt mối tình thơ
MẤT ngày hạnh phúc buồn vương khiến
MỘT NỬA HỒN KIA BÓNG DẠI KHỜ.
(Họa cùng Manh Ky)