Tàn đêm lặng lẽ ngắm trăng mờ
Chợt thấy sao rời bỗng ngẩn ngơ
Ngẫm cạn tình xưa còn mải nhớ
Mong đầy phận cũ chẳng hoài mơ
Đường trao hướng vạn thì dang dở
Lối hẹn phương ngàn vẫn chỏng chơ
Bởi nhẽ duyên trời hong món nợ
Thành nên hạnh phúc nẫu đâu ngờ
Chợt thấy sao rời bỗng ngẩn ngơ
Ngẫm cạn tình xưa còn mải nhớ
Mong đầy phận cũ chẳng hoài mơ
Đường trao hướng vạn thì dang dở
Lối hẹn phương ngàn vẫn chỏng chơ
Bởi nhẽ duyên trời hong món nợ
Thành nên hạnh phúc nẫu đâu ngờ