Lhtnv. Nđt
260. NGỠ CHỐN HỒNG
Nđt. Ltđ. Ltvt. Ntvv.
Một khoảng trời kia ngỡ chốn hồng
Con thuyền vẫn đứng hẹn bờ sông
Ngày qua cứ gọi câu tình đẫm
Thuở nọ còn in chữ ái bồng
Dẫu mảnh trăng buồn rơi xuống vụn
Hay làn gió lộng thổi về trông
Lòng như giữ chặt bên thềm nhớ
Tiếng gửi hờn yêu ngập nữa nồng
Nghịch
260. NGỠ CHỐN HỒNG
Nđt. Ltđ. Ltvt. Ntvv.
Một khoảng trời kia ngỡ chốn hồng
Con thuyền vẫn đứng hẹn bờ sông
Ngày qua cứ gọi câu tình đẫm
Thuở nọ còn in chữ ái bồng
Dẫu mảnh trăng buồn rơi xuống vụn
Hay làn gió lộng thổi về trông
Lòng như giữ chặt bên thềm nhớ
Tiếng gửi hờn yêu ngập nữa nồng
Nghịch
Tiếng gửi hờn yêu ngập nữa nồng
Vương đầy dải nắng lẫn chờ trông
Thì ai bỗng hứa lời thương mỏng
Tại kẻ càng say tóc xõa bồng
Lũ cuộn hôm nào đang khỏa nước
Mưa đùa buổi ấy đã tràn sông
Mà tim bấn rộn hương chiều cũ
Để dáng hình vây đẫm mộng hồng
Vương đầy dải nắng lẫn chờ trông
Thì ai bỗng hứa lời thương mỏng
Tại kẻ càng say tóc xõa bồng
Lũ cuộn hôm nào đang khỏa nước
Mưa đùa buổi ấy đã tràn sông
Mà tim bấn rộn hương chiều cũ
Để dáng hình vây đẫm mộng hồng