Bị oải làng phây cũng khó rời
Cho dù nản lắm vẫn thèm chơi
Đừng bê nghiệp quả chen vào não
Chớ để buồng tim bận nhiễu lời
Chẳng dại khôn gì nuôi xẵng ớ
Không trùng trục quá thả rầu ơi
Vần thơ phiếm luận đều vui cả
Sẽ hiểu cần răng chán chuyện đời
Cho dù nản lắm vẫn thèm chơi
Đừng bê nghiệp quả chen vào não
Chớ để buồng tim bận nhiễu lời
Chẳng dại khôn gì nuôi xẵng ớ
Không trùng trục quá thả rầu ơi
Vần thơ phiếm luận đều vui cả
Sẽ hiểu cần răng chán chuyện đời