Tôi ngồi lặng lẽ ngắm vầng trăng
Giữa cảnh đơn sơ thấy chị Hằng
Tối đến riêng mình thêm giá lạnh
Ðêm về một bóng tựa như băng
Năm mòn cứ tưởng chừng quên đã
Lịch cạn còn trông mãi ngỡ rằng
Nỗi nhớ tương tư cùng tuyệt vọng
Bao điều kỷ niệm hết rồi chăng?
Trăng đêm nay là trăng tròn cuối cùng của năm cũng là cuối của thập niên.